Ngày xưa mẹ tôi được bà ngoại gạ hát hò cải lương, nếu hát được thì ngoại cho bộ đồ mới. Mẹ tôi là người rụt rè ít nói, nên không chấp nhận dù rất thích áo mới. Đến mãi khi ngoại tôi về già gần mất, vẫn cảm thán bảo cả đời chưa nghe được tiếng hát của mẹ tôi. Nhưng đến khi sinh tôi ra, vì để cho tôi ngủ, mẹ tôi phải hát. Hiện tại mỗi lần hát, mẹ tôi lại nhớ về bà ngoại. Và tôi nghe mẹ kể cũng thương mẹ nhiều hơn.